Mẹ Maria Có Lòng Khoan Nhân


Ông Adong và bà Evà đã bất tuân lệnh Thiên Chúa, nghe lời con rắn mà phạm tội. Hậu quả là hai ông bà bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Từ đây, đau khổ, bệnh tật, tội lỗi và chết chóc đã đi vào trần gian. Không chỉ hai ông bà nguyên tổ phải chịu những hậu quả tai hại đó, mà con cháu sau này cũng phải chịu nữa.
Ngay khi con người phạm tội, Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót, đã hứa ban cho loài người một Đấng Cứu Độ ngang qua một người nữ, người nữ sẽ đạp nát đầu con rắn – ma quỷ. Chính con rắn – ma quỷ là nguyên nhân chính làm cho tổ tông loài người và con cháu của họ phải chịu đau khổ, bệnh tật, tội lỗi và phải chết. Người nữ được Thiên Chúa ban cho quyền năng đạp nát đầu con rắn là chính Đức Mẹ. Thánh Augustino viết: “Nhân loại hư đi vì người đàn bà, thì việc cứu rỗi cũng phải bắt đầu từ người đàn bà. Evà đạp đổ thì Maria nâng dậy”. Quả thật, vì bà Evà bất tuân lệnh Thiên Chúa mà nhân loại phải khóc lóc, thì nhờ Đức Maria vâng lời Thiên Chúa mà cả nhân loại đón nhận được ơn phúc cứu độ.
Trước khi ban cho nhân loại Đấng Cứu Thế, Thiên Chúa đã ban cho nhân loại Đức Mẹ. Người đàn bà nâng đỡ nhân loại trong lúc sa ngã vì lòng thương xót nhân loại đau khổ. Người đàn bà ấy đã được Giáo Hội khen tặng một tước hiệu hết sức tốt đẹp: “Đức Nữ có lòng khoan nhân thương xót” (Virgo Clemens).
Đức Mẹ là Đấng khoan nhân thương xót, vì lòng Mẹ hằng cảm thông sự đau khổ của nhân loại.
Bây giờ chúng ta tìm hiểu Đức Mẹ khoan nhân thương xót như thế nào?
1/ Đức Mẹ đã vui lòng cộng tác với Thiên Chúa trong việc cứu vớt nhân loại. Yêu ai thì lo cứu vớt người ấy. Đó là khuynh hướng tự nhiên của con người. Cũng vậy, vì yêu nhân loại mà Đức Mẹ đã vui lòng cứu vớt nhân loại, cứu bằng cách cộng tác với Thiên Chúa.
Đành rằng Thiên Chúa đã định cứu nhân loại, thì Người cũng có thể thi hành ý định ấy bằng cách này hay cách khác, theo sự khôn ngoan vô cùng của Người. Nhưng hiện nay, Người đã cứu nhân loại qua con đường Đức Mẹ, con đường yêu cầu Mẹ cộng tác trong việc sinh Chúa Cứu Thế, thì đó là ơn Đức Mẹ đã làm cho ta, và chứng tỏ lòng nhân từ thương xót của Mẹ đối với ta.
Để thực hiện con đường ấy, Đức Mẹ đã phải hy sinh rất nhiều. Trước hết, Đức Mẹ đã phải hy sinh chính mình. Hy sinh chính mình để trở nên tôi tớ hèn mọn của Thiên Chúa. Đàng khác, Đức Mẹ còn muốn làm tôi giúp đỡ người thế gian, khi Đức Mẹ đích thân tới thăm viếng bà Êlisabét để phục vụ bà.
2/ Để thực hiện con đường cứu thế, Đức Mẹ lại còn hy sinh chính Con Một yêu dấu của mình. Đức Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là Con Đấng Cao Cả, là Con Thiên Chúa và cũng là Con của Đức Mẹ. Chúa Giêsu đương nhiên phải quý giá phi thường biết bao! Đức Mẹ chỉ có một người con quý giá, thế mà vì lòng nhân từ thương xót nhân loại, Đức Mẹ vui lòng để cho Con Một của Mẹ chịu chết.
Quả thật, Đức Mẹ thật là Mẹ của lòng thương xót.
Lạy Mẹ rất nhân từ thương xót. Vì thương xót chúng con, Mẹ đã quên mình, đã quên cả Con Một mình nữa. Chúng con xin hết lòng ca tụng Mẹ là Đấng nhân từ thương xót. Và xin Mẹ thương xót chúng con khi nay, và nhất là trong giờ lâm tử, giờ rất cần sự thương xót của Mẹ lắm vậy!

(Lược trích theo Lm. Nguyễn Duy Tôn,
Những mắt xích vàng, Tủ Sách Ra Khơi, 1964).