Chúa Nhật XXXII TN – Năm C
Chúa Nhật XXXII TN – Năm C
10-11-2019
CHẦU THÁNH THỂ
Giáo xứ Chánh Tòa
GIÓ HUẤN SỐ 50
Luật lệ và sự phân định (tt)
Lịch Giáo phận trang 117
Trong mọi hoàn cảnh, đứng trước những người gặp khó khăn để sống trọn luật Chúa, ta cần phải nói lên lời mời gọi bước theo con đường của đức bác ái (via caritatis). Bác ái huynh đệ là luật đầu tiên của Kitô hữu (cf. Ga 15,12; Gl 5,14). Chúng ta đừng quên lời hứa của Thánh Kinh : “Trước hết anh em hãy hết tình yêu thương nhau, vì lòng yêu thương che phủ muôn vàn tội lỗi” (1Pr 4,8), “hãy đóai công chuộc tội, bằng cách làm việc nghĩa, là tỏ lòng từ bi đối với người nghèo” (Đn 4,24). “Nước dập tắt lửa hồng, bố thí đền bù tội lỗi” (Hc 3,30). Đó cũng là điều mà thánh Augustinô dạy : “Bởi vậy, như khi chúng ta gặp nguy hiểm vì một vụ hỏa hoạn, trước hết chúng ta chạy đi tìm nước để có thể dập tắt ngọn lửa, {…} cũng thế, nếu một ngọn lửa tội lỗi bùng cháy lên từ những đam mê của mình và làm ta lung lay, hãy vui mừng lên nếu ta có cơ hội để làm một công việc từ bi bác ái thật sự, như thế ta có một nguồn nước giúp dập tắt ngọn lửa kia bùng lên” (Niềm Vui của Tình Yêu số 306).
——————————
CN 32 TN NĂM C
(2Mcb 7,1-2.9-14; 2Tx 2,16-3,5; Lc 20,27-38.)
Trong số các thánh Tử Đạo Việt Nam, có một vị thánh đã vào tu trong rừng. Đó là thánh Phaolô Lê Bảo Tịnh.
Thánh Phao-lô Lê Bảo Tịnh, người giáo xứ Trịnh Hà, giáo phận Thanh Hoá. Khi ở Chủng viện Vĩnh Trị được nghe đọc chuyện các thánh tu rừng, thày Lê Bảo Tịnh muốn theo gương, trốn chủng viện vào tu trong rừng.
Đức cha muốn đem Tin Mừng cho dân nước Lào. Đức cha muốn chọn thày, vì thày quen sống nhiệm nhặt kham khổ. Nay thày trốn vào rừng tu. Đức cha phải bắt thầy về. Biết thế nào vào mùa Chay Phục Sinh thầy cũng phải ra xưng tội, nên Đức cha ra lệnh cho các cha trong giáo phận : khi thày đến xưng tội, thì truyền thày phải về chủng viện trình diện. Về lại chủng viện, Đức cha đã sai thày sang nước Lào truyền giáo. Sau một năm, Đức cha gọi về, để thày tiếp tục học và chịu chức linh mục. Sau khi chịu chức, Đức cha sai ở lại chủng viện dạy dỗ các chủng sinh. Tại chủng viện cha đã bị bắt.
Tổng đốc Nam Định khi bị đau nặng đã được cha chữa khỏi. Quan tổng đốc nhớ ơn cha, không nỡ ra tay giết, khuyên cha bỏ đạo, cha trả lời :
“Tôi chân thành cám ơn quan có lòng tốt tìm cách cứu tôi. Thân xác tôi ở trong tay quan, quan làm khổ nó tuỳ ý, tôi rất vui lòng, không oán than gì. Nó chết đi, nhưng mai ngày sẽ sống lại vinh quang. Còn linh hồn tôi là của Thiên Chúa, không có gì làm tôi hy sinh nó được, không ai có thể lay chuyển lòng tin của tôi. Đạo Thiên Chúa là đạo thật, tôi yêu mến và giữ đạo ấy từ thuở bé, và dù tôi có chết cũng chẳng bỏ được”.
Cha bị chém đầu tại pháp trường Bảy Mẫu, Nam Định ngày 6-4-1857, lúc 64 tuổi.
Bđ1 : “Thân xác tôi chết đi, nhưng mai ngày sẽ sống lại vinh quang”, lời cha Phao-lô Lê Bảo Tịnh giống như lời của 7 mẹ con người Do Thái thời Mac-ca-bê, trong bđ1. Bị người Sy-ri cấm đạo, bắt bớ, giết chết, người con thứ ba không sợ, can đảm nói với quan : “Tôi có được lưỡi này, tay này, là do Chúa Trời ban…Tôi hy vọng nhờ Chúa Trời, tôi sẽ lấy lại được” (2Mcb 7,9).
Cha Phao-lô Lê Bảo Tịnh và 7 mẹ con người Do Thái đã tin “xác loài người ta sẽ sống lại”.
BTM : BTM cho chúng ta biết cuộc sống đời sau không giống như cuộc sống đời này. Chúa Giê-su bảo người Xa-đốc : “Con cái đời này cưới vợ gả chồng, chứ ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại” (Lc 20,34-36).
Thân xác chúng ta sống lại giống như thân xác Chúa Giê-su sống lại. Khi sống lại, Chúa Giêsu hiện ra vẫn có thân xác. Chúa nói với các tông đồ : “Nhìn tay chân Thầy coi, chính Thầy đây mà ! Cứ rờ xem, ma đâu có thịt có xương như anh em thấy Thầy có đây ?” (Lc 24,39).
Nhưng thân xác đó thiêng liêng, vì thế cửa nhà đóng kín, Chúa Giê-su vẫn vào được. Thánh Gio-an kể : “Chiều hôm ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ đang ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do Thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói : ‘Chúc anh em được bình an’. Nói xong Người cho các ông xem tay và cạnh sườn” (Ga 20,19-20).
Bđ2 : Bđ2 là thư thánh Phao-lô gửi giáo đoàn Thê-xa-lô-ni-ca. Giáo đoàn ở nước Hy Lạp được thánh Phao-lô thành lập năm 50. Chỉ trong vòng 3 tuần lễ rao giảng, giáo đoàn đã hình thành. Người Do Thái tìm cách bắt thánh Phao-lô. Thánh Phao-lô được giáo dân đem đi trốn. Không bắt được thánh Phao-lô, người Do Thái bắt bớ giáo đoàn. Các tín hữu Thê-xa-lô-ni-ca vẫn vững đức tin, vì tin vào cuộc sóng đời sau là “niềm an ủi bất diệt và là niềm cậy trông tốt đẹp” (2Tx 2,16).
Chúng ta đang sống trong tháng Các Linh Hồn. Chúng ta hãy cầu nguyện và làm các việc lành để các linh hồn sớm được “niềm an ủi bất diệt và niềm cậy trông tốt đẹp” của đời sau.
Linh mục Giuse Nguyễn Trung Thành