Lễ Chúa Giáng Sinh
LỄ CHÚA GIÁNG SINH
(Is 9,1-6; Tt 2,11-14; Lc2,1-14)
25-12-2019
Các người chăn chiên đã ra về, cả ba vua cũng trở về quê hương của mình. Thánh Giuse và Đức Mẹ nghĩ rằng : không còn ai đến viếng thăm Chúa Hài Đồng. Hai ngài quét dọn hang đá, sửa soạn một chỗ trong hang cho sạch sẽ, ấm cúng, để Chúa Hài Đồng nằm ngủ.
Thánh Giuse ra ngoài hang tìm mấy cành củi, chất thành đống trước cửa hang để đốt cháy lấy hơi nóng sưởi ấm cho Chúa Hài Đồng. Mùa Đông năm nay lạnh khác lạ. Áo ấm, chăn mền không đủ để xua đi những cơn gió lạnh tạt vào hang.
Thánh Giuse trông thấy một bóng đen từ xa đang di chuyển về phía hang đá. Bóng tối khiến thánh Giuse không nhận ra đó là vật gì : người hay thú vật. Thánh Giuse trở lại hang nói với Đức Mẹ. Nghe thánh Giuse nói, Đức Mẹ cho là một tên trộm, tên cướp đêm đến ăn cướp.
Tiền bạc thì không có, chỉ còn mấy củ khoai để hai ông bà điểm tâm và bình sữa cho Chúa Hài Đồng uống. Đức Mẹ giấu kỹ nơi máng cỏ. Đức Mẹ lo lắng nói với thánh Giuse : “Nếu tên ăn trộm tìm thấy, thì ngày mai lấy gì mà ăn !”
Thánh Giuse bàn với Đức Mẹ : “Hai đứa mình xuống đứng ở cửa hang. Tên trộm tới thấy chúng mình quần áo rách rưới. Nó nghĩ chúng mình nghèo, chẳng có gì đáng giá để chúng lục soát. Chả nhẽ nó lấy đi mấy củ khoai và hộp sữa ?”.
Hai ông bà đứng đợi trước cửa hang. Bóng đen ngày một gần. Bóng đen tới. Đó là một bà già lưng còng, không làm sao đứng thẳng lên được. Bà già nói, mà đầu cứ cúi gầm xuống đất. Bà giới thiệu về mình với thánh Giuse và Đức Mẹ : “Thưa hai ngài, con là bà Evà, người đàn bà đầu tiên Chúa đã dựng nên. Xin hai ngài cho con được gặp Chúa Hài Đồng”.
Thánh Giuse và Đức Mẹ rất ngỡ ngàng, chẳng nói được lời nào với bà Evà. Để bà Evà được thỏa mãn, thánh Giuse và Đức Mẹ đỡ bà Evà trèo lên hang, để gặp Chúa Hài Đồng. Bà qùi gối xuống. Bà muốn ngẩng đầu cho thật cao để được chiêm ngắm Chúa Hài Đồng, nhưng không sao cất đầu lên được, lưng như muốn còng xuống thêm.
Sau khi vái chào Chúa Hài Đồng, bà lấy từ trong túi áo ra một trái táo. Bà dâng cho Chúa Hài Đồng. Bà để trái táo vào đôi bàn tay bé bỏng của Chúa Hài Đồng. Rồi bà gục đầu xuống những cọng cỏ khóc nức nở.
Lạ lùng thay, trước đây bà không sao ngẩng đầu nhìn lên được, lúc này bà đã ngẩng đầu lên được. Lưng bà đã hết còng. Trái táo trong đôi tay Chúa Hài Đồng biến thành trái địa cầu, có đủ mọi nước trên thế gian. Nước mắt bà biến thành những sợi giây bóng đèn lấp lánh. Chúa Hài Đồng nhìn bà và cười thật tươi. Nụ cười trên đôi môi của Chúa xóa đi hết nỗi buồn trong lòng bà. Bà cảm thấy chưa bao giờ tâm hồn được bình an bằng lúc này. Một niềm vui dạt dào kể sao cho xiết.
Bà cám ơn thánh Giuse và Đức Mẹ, rồi vái chào Chúa Hài Đồng ra về. Trên đường về, bà luôn nghe văng vẳng bên tai lời hát của thiên thần : “Vinh danh Chúa trên trời. Bình an dưới thế cho người Chúa thương !”. Bà nghĩ : mình là người đầu tiên phạm tội, làm Chúa phải sinh xuống trần, và bà cũng là người đầu tiên được Chúa thương tha thứ tội lỗi.
Tha thứ tội lỗi, đó là mục đích Chúa sinh ra đời. Khi hiện ra, thiên thần đã nói với thánh Giuse : “Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi” (Mt 1,21). Khi dâng thánh Gioan vào Đền Thờ, ông Dacaria đã chúc tụng Thiên Chúa : “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa đã viếng thăm cứu chuộc dân Người” (Lc 1,68). Ông già Simêôn cũng sung sướng nói : “Mắt con đã thấy ơn cứu độ Ngài đã bày ra trước mặt muôn dân” (Lc 2,31).
Sự tha thứ tội lỗi cũng diễn ta trong Lời Chúa dêm nay.
Bài đọc 1 : Bài đọc 1 đọc sách ngôn sứ I-sai-a. Ngôn sứ reo lên khi được giải thoát khỏi tội lỗi :
“Đoàn dân đang lần bước giữa tối tăm
Đã thấy một ánh sáng huy hoàng
Đám người sống trong vùng bóng tối
Nay được ánh sáng bùng lên chiếu rọi.
Chúa đã ban cho họ chứa chan niềm vui hoan hỉ
Đã tăng thêm nỗi vui mừng.
Họ mừng vui trước nhan Ngài
Như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt
Như người ta hỉ hoan khi chia nhau chiến lợi phẩm” (Is 9,1=2)
Bài Tin Mừng: Theo quan niệm của người Do Thái, những người chăn chiên và những người ngoại giáo là những người tội lỗi. Thế mà những người chăn chiên và ba vua là những người tội lỗi, lại là những người đầu tiên được gặp Chúa Hài Đồng. Chúa xuống trần để tha thứ tội lỗi cho loài người.
Sách Tin Mừng thánh Luca viết cho những người tội lỗi, bé mọn. Họ là những người được Chúa yêu. Chúng ta hãy nghe lời thiên thần báo tin cho các mục đồng :
“Tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại : Hôm nay Đấng cứu độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít”.
Bài đọc 2 : Bài đọc 2 là thư của thánh Phaolô gửi cho ông Titô, học trò của người. Đọc một câu đầu cũng đủ thấy niềm vui Chúa ban cho con người tội lỗi : “Ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người” (Tt 2,11).
Sau đó thánh Phaolô khuyên : “Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ nếp sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này” (Tt 2,12).
Một đêm Giáng sinh nọ, thánh Giê-rô-ni-mô, vị thánh ở gần hang Belem, để dịch bộ Kinh Thánh, đang quì bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm Ngôi Hai xuống thế làm người, bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng sáng chói lòa.
Chúa hỏi thánh nhân :
– Giêrônimô, con có gì làm qùa cho Ta trong ngày Ta giáng sinh không?
Thánh nhân đáp :
– Lạy Chúa Hài Đồng, con xin dâng Chúa trái tim của con.
Chúa nói :
– Đúng thế, nhưng con còn có gì khác nữa không?
Thánh nhân thưa :
– Lạy Chúa, con xin dâng Chúa tất cả những gì con có và tất cả những gì con có thể có.
Chúa Hài Đồng hỏi:
– Còn điều gì khác nữa không?
Thánh nhân khẩn khoản thưa:
– Con không còn điều gì khác nữa để dâng Chúa.
Chúa Hài Đồng bảo:
– Này Giêrênimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa.
Thánh nhân hốt hoảng hỏi lại:
– Ôi, lạy Chúa, làm sao con dám dâng tội lỗi của con cho Chúa ?
Chúa bảo :
– Được chứ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con, để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi.
Nghe thế, thánh nhân bỗng bật khóc vì sung sướng.
Chúa giáng sinh để gánh tội trần gian, để xóa tội nhân loại.
Linh mục Giuse Nguyễn Trung Thành