Tin Mừng theo thánh Mát-Thêu


TÁC GIẢ

Trong Tân Ước có bốn bản danh sách Mười Hai Tông Đồ; tất cả bốn bản danh sách đều mang tên Mát-Thêu. Tin Mừng thứ nhất xác định rõ Mát-Thêu là một “người thu thuế” (Mt 10,3 so với Mc 3,18; Lc 6,15; Cv 1,13) được Chúa gọi đi theo Người, khi ông ” đang ngồi ở trạm thu thuế” (Mt 9,9). Thánh Mác-cô (2,14) và thánh Lu-ca (5,27) cũng kể một câu chuyện tương tự, nhưng nói người thu thuế ấy mang tên Lê-vi. Như vậy, Mát-Thêu người thu thuế cũng có tên là Lê-vi. 

MỤC ĐÍCH

Tin Mừng Mát-Thêu  trước tiên là một Tin Mừng có nhiều tính thần học hơn là lịch sử. Khía cạnh hộ giáo, chống Do-Thái cũng có, nhưng không phải là chính yếu như một số người nghĩ. Điều mà tác giả nhắm là trình bày con người Đức Giê-su và sự nghiệp của Người: Đức Giê-su là Đấng Mê-si-a đích thực như Thiên Chúa đã phán hứa và loan báo trước trong Cựu Ước. Người đến trần gian để rao giảng và thiết lập Nước Thiên Chúa, Nước Thiên Chúa thể hiện trong cộng đoàn Giáo Hội. Hơn nữa Mát-Thêu còn muốn cho thấy, qua sự nghiệp đó, Đức Giê-su đã dần dần chứng tỏ mình là Con Thiên Chúa như thế nào. Điển hình là lời Người tuyên bố trước Thượng Hội Đồng Do Thái (26,64) và ở cuối Tin Mừng, lệnh Chúa sai các môn đệ ra đi tiếp tục sứ mạng của Người (28,18-20) 

DÀN BÀI MÁT-THÊU

Tin mừng Mát-Thêu phân chia thành bảy phần như sau:

I. Giáng sinh và thời thơ ấu

Chương 1

Chương 2

II. Công bố Nước Trời

Phần kể truyện

Chương 3

Chương 4

Bài giảng trên núi

Chương 5

Chương 6

Chương 7