Chúa Nhật XX Thường Niên – Năm B

Bài Tin Mừng hôm nay, tiếp tục diễn từ về bánh hằng sống, Chúa Giêsu kêu gọi những người Do thái và cả chúng ta nữa, hãy đến mà ăn cho no, uống cho thoả. Nếu chúng ta khao khát sự sống trường sinh, thì đây là cơ hội tốt để có được mầm sống ấy. Hãy đến gặp Chúa Giêsu và đón nhận Người, bởi chính Người: “Là Bánh Hằng Sống từ trời xuống, ai ăn bánh này, sẽ được sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”(Ga 6,51).

Lời Chúa trong sách Châm Ngôn giúp chúng ta hiểu sâu xa hơn ý nghĩa của lời Chúa Giêsu phán ở trên: “Sự khôn ngoan đã xây nhà mình… Pha rượu, dọn bàn tiệc, và sai những nữ tỳ lên các nơi cao trong thành mà công bố rằng: Hãy đến ăn bánh của ta, và uống rượu ta đã pha cho các ngươi”(Cn 9, 1-5)

Đọc tiếp

Chúa Nhật XIX Thường Niên – Năm B

Chúng ta tiếp tục đọc diễn từ của Đức Giê-su về Bánh Hằng Sống. Hướng nhắm của bản văn vẫn là Thánh Thể, nhưng đề tài trung tâm là đức tin: Đức Giê-su đòi hỏi những người lắng nghe Ngài hãy tin vào Ngài, vì Ngài là Đấng ban sự sống và Ngài ban sự sống vì Ngài từ Chúa Cha mà đến.

Chúa Giê-su khẳng định thêm một lần nữa: “Tôi là Bánh Hằng Sống. Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh nầy là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết”. Lần nầy, không rào trước đón sau, Ngài tuyên bố không úp mở: “Bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. Thánh Thể được mạc khải một cách minh nhiên ngay từ bây giờ với điểm nhấn trên hy tế.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XVIII Thường Niên – Năm B

Bài Tin Mừng thánh lễ hôm nay đọc một đoạn bài giảng của Chúa Giê-su trong hội đường Ca-phác-na-um. Sau khi làm phép lạ 5 chiếc bánh và 2 con cá ra nhiều nuôi 5000 đàn ông ăn, chưa kể đàn bà trẻ em. Thấy phép lạ Chúa Giê-su làm, họ muốn tôn Chúa lên làm vua, để đuổi người Rô-ma, giải thoát ách đô hộ cho quê hương đất nước, Chúa phải trốn lên núi. Ở trên núi thấy thuyền chở các môn đệ gặp sóng gió, Chúa xuống cứu, rồi lên bờ, Chúa gặp dân chúng đi tìm Chúa. Chúa vào hội đường giảng cho họ : “Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27). Bánh thường tồn, đem lại phúc trường sinh chính là Chúa. Chúa nói : “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói, ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ” (Ga 6,35).

Đọc tiếp

Chúa Nhật XVII Thường Niên – Năm B

Tin Mừng Gioan chương 6 thuật lại dấu lạ “hóa bánh ra nhiều cho đám đông ăn no”. Cha Nguyễn Công Đoan viết: “Chúa bảo các môn đệ cho dân chúng ăn, họ thú nhận bất lực thì Chúa trao bánh cho họ để họ trao cho dân. Đó là nhiệm vụ mà các tông đồ sẽ thi hành ngay sau khi nhận được quyền năng Thánh Thần : phục vụ Lời và bàn ăn, cử hành lễ Bẻ Bánh. Bữa ăn này đã thành hình ảnh vừa gợi lại dân của Cựu Ước được Thiên Chúa nuôi dưỡng trong hoang địa, vừa loan báo bữa ăn Lời Chúa và Thánh Thể mà chúng ta lãnh nhận ngày nay với tư cách là dân của Giao Ước Mới” (Tự Đáy Lòng – Tĩnh Tâm Với Sách Tin Mừng Mát-thêu, trang 123).

Phép lạ bánh trong BTM chẳng những nuôi phần xác, khỏi đói, mà còn nuôi phần hồn, phần thiêng liêng. Nói theo ba thầy Bầu Nọ, Sơn Tây :  “Xin tạ ơn Chúa đã viếng thăm và làm vơi nhẹ những xiềng xích của chúng con”.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XVI Thường Niên – Năm B

Bài Tin Mừng Chúa Giê-su khuyên dạy các tông đồ: “Anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút” (Mc 6,31).

Ông William Barclay đã viết trong sách “Tin Mừng Theo Thánh Mác-cô”: “Trong nếp sống hằng ngày có hai nguy cơ. Một là nguy cơ hoạt động quá sức. Không ai có thể làm việc mà không nghỉ ngơi, cũng như chẳng ai có thể sống đạo nếu không dành thời giờ để được sống riêng biệt với Chúa. Có thể tất cả rắc rối của đời sống là do chúng ta không dành thời giờ để Chúa phán dạy mình, vì chúng ta không biết yên lặng lắng nghe. Chúng ta không để Chúa bồi bổ lại năng lực cho mình, vì chúng ta không dành thời giờ nào riêng ra để chờ đợi, trông mong nơi Ngài cả. Làm thế nào chúng ta có thể đương đầu nổi các gánh nặng của đời sống? Làm sao chúng ta làm nổi công việc cho Chúa, nếu không được sức lực Ngài ban cho? Và làm sao chúng ta có thể nhận được sức lực ấy nếu không gặp gỡ riêng với Chúa ?

Đọc tiếp

Chúa Nhật XV Thường Niên – Năm B

Bài Tin Mừng thánh lễ Chúa nhật hôm nay kể chuyện Chúa Giê-su chọn 12 tông đồ. Bài Tin Mừng kể : “Người gọi Nhóm Mười Hai và bắt đầu sai đi từng hai người một” (Mc 6,6). Chúa chọn 12 ông ám chỉ 12 chi tộc Ít-ra-en cũ. Chúa thiết lập Ít-ra-en mới, một dân tộc mới, một Hội thánh.

Cha Nguyễn Công Đoan viết : “Tại sao Chúa không sai các ông đi trong lúc hứng khởi, khi Người được đón tiếp, được đám đông chen lấn chung quanh thán phục ? Tại sao lại chờ lãnh gáo nước lạnh của làng quê Na-da-rét rồi mới sai các ông đi ? Người huấn luyện các ông bằng thực tế. Phải để cho các ông đứng cả hai chân trong thực tế của sứ mạng rao giảng như các ngôn sứ, rồi mới sai đi để biết ‘thắng không kiêu, bại không nản’” (Người Này là Con Thiên Chúa, Tin Mừng Mác-cô, trang 98).

Tại sao Người sai các ông đi từng hai người một ? Không có sách Tin Mừng nào giải thích tại sao. Ta chỉ có thể nhìn cách hành xử của Đức Giê-su để nghiền gẫm mà tìm ra ý nghĩa.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XIV Thường Niên – Năm B

Lời Chúa trong thánh lễ Chúa nhật hôm nay cũng cho thấy nỗi khổ của các nhà truyền giáo, đi rao giảng Tin Mừng. Bài Tin Mừng kể chuyến viếng thăm Nadarét quê hương của Chúa. Cha Nguyễn Công Đoan viết : “Chúng ta tưởng Người sẽ được dân làng đón tiếp linh đình, kèn trống râm ran, như cảnh ‘trạng về làng vinh quy bái tổ’. Chuyện xảy ra không như chúng ta nghĩ…

Trong tập sách “Các Bài Tin Mừng Mác-cô, trang 132-133”, cha Vũ Phan Long viết : “Sự khước từ ở Nadarét vẫn tồn tại. Con người hôm nay, những người Nadarét mới, vẫn đang thấy Đức Giê-su là một cớ gây ngạc nhiên và vấp ngã. Do sự từ khước con người hôm nay, hoạt động cứu thế của Thiên Chúa như bị tắc nghẽn. Tuy nhiên, Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người… Người môn đệ của Đức Giê-su không được nản chí khi gặp thất bại hay chống đối. Nhiệm vụ của họ là cứ ra đi để rao giảng Lời Chúa, để làm chứng. do đó không nên bận tâm (và nặng lòng) với kết quả (nhất là không mấy ngoạn mục).

Đọc tiếp