Chúa Nhật XXX Thường Niên – Năm B

Bài Tin Mừng hôm nay khép lại phần trung tâm của Tin Mừng Marcô. Trong đó, Đức Giêsu nêu rõ đâu là mục đích hành trình của Người, và đâu là những đỏi hỏi cần thiết cho những ai muốn theo Người.

Trên bước đường đi về Giêrusalem để chịu tử nạn và phục sinh, thì tại thành Giêricô, Đức Giê-su đã chữa cho một người mù tên là Báctimê, đang ngồi ăn xin bên vệ đường, vì anh đã tin cậy nơi Người. Qua phép lạ mở mắt người mù này, Người muốn mở mắt đức tin cho các môn đệ, để họ thấy được ý nghĩa cao cả của sứ mạng cứu thế mà Người sắp thực hiện tại Giêrusalem là: “Qua đau khổ thập giá để vào trong vinh quang phục sinh”.

Đọc tiếp

Lễ Truyền Giáo

Mỗi người Ki-tô hữu phải là nhà truyền giáo, vì đó là bản chất của Giáo Hội. Khi nói về công việc truyền giáo, chúng ta thường nghĩ ngay đến việc loan báo Tin Mừng. Phụng Vụ Lời Chúa hôm nay xác định cho chúng ta nội dung của việc loan báo Tin Mừng được cô động ở nơi lời phát biểu của Đức Giê-su: “Con Người không đến để được kẻ hầu người hạ, nhưng là để hầu hạ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người”.

Nếu công việc truyền giáo được định nghĩa theo truyền thống Đông Phương “kể cho nhau nghe cuộc đời của Đức Ki-tô”, thì mỗi người Ki-tô hữu phải kể về cuộc đời của Đức Giê-su cho anh chị em mình không chỉ bằng lời nói mà bằng chính cuộc sống của mình, nghĩa là, tự đặt mình vào trong tình liên đới với những anh chị em chung quanh mình, biến cuộc đời mình thành cuộc đời phục vụ và những đau khổ của mình thành giá cứu chuộc muôn người.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XXVIII Thường Niên – Năm B

Chàng thanh niên giàu có không muốn bỏ cái tạm bợ là sự giàu sang để đi theo Chúa Giêsu, sự giàu sang và của cải là một cản trở làm cho hành trình tiến về nước Thiên Chúa trở nên khó khăn. Chính Chúa tuyên bố: “Những người giầu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao” (Mc 10, 23). Chúa biết khó, nhưng Người vẫn mời gọi chúng ta từ bỏ, vì Nước Trời có giá trị lớn lao, đòi hỏi con người phải trả giá. Vì chưng giữ đạo không chỉ dừng lại ở chỗ ăn ngay ở lành, chu toàn các đòi hỏi của luân lý, không làm điều xấu…mà quan trọng hơn, đó còn là tin nhận và dấn bước theo một con người, người đó là Đức Giêsu Kitô. Nói khác đi, sự hoàn thiện theo Tin Mừng hệ tại ở điều này: bước theo Chúa Kitô để làm môn đệ của Người. Thực ra, tiền bạc không phải là một sự dữ. “Có của” không đương nhiên là xấu, thái độ khi “có của” mới xác định giá trị con người.

Đọc tiếp

Lễ Mẹ Mân Côi

Năm 1885 thời Văn Thân, Mẹ đến cứu đoàn con của Mẹ ở Trà Kiệu. Quân Văn Thân đầy đủ súng đạn, có cả đại bác và voi trận. Giáo dân Trà Kiệu làm sao chống  nổi. Vì thế, họ đã lập bàn thờ Mẹ. Đốt nến hai bên. Lần chuỗi suốt ngày đêm van xin Mẹ. Mẹ đã hiện ra trên nóc nhà thờ, đứng hai bên Mẹ là hai đoàn thiên thần mặc áo trắng và đỏ. Mẹ đứng che chắn đạn quân Văn Thân bắn vào nhà thờ, và vào con cái Mẹ.

Chuỗi Mân Côi là thuẫn đỡ, là khiên che, là sức mạnh. Nên Các Thánh Tử Đạo VN đã hết sức siêng năng lần chuỗi.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XXVI Thường Niên – Năm B

 Bài Tin Mừng : Người vừa dạy các tông đồ dẹp bỏ “cái tôi cá thể” thì ông Gioan lại chìa ra “cái tôi tập thể” : “Thưa Thầy, chúng con thấy có người lấy danh Thày mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta” (Mc 9,38). Thế ra theo Thầy không đủ, phải theo chúng con nữa ! Ông muốn thầy trò trở thành một nhóm. Đức Giê-su đưa ra một nguyên tắc cởi mở : “Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta” (Mc 9,40).

Áp dụng nguyên tắc cởi mở ấy, Thánh Mác-cô gom vào đây những lời giáo huấn về thái độ phải có đối với những người bé mọn.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XXV Thường Niên – Năm B

Như Chúa Nhật trước, Chúa Nhật XXV tuần này nêu bật viễn cảnh về cuộc Tử Nạn và Phục Sinh được Đức Giê-su loan báo lần thứ hai theo sách Tin Mừng Mác-cô. 

Khi đến thành Ca-phác-na-um, vào trong nhà, Đức Giê-su hỏi các môn đệ: “Dọc đường, anh em tranh luận với nhau về chuyện gì vậy?”. Các ông làm thinh, không ai dám thú nhận điều làm họ bận lòng trên đường. Nhưng Đức Giê-su không cần ai nói với Ngài. Vả lại, bài học mà Ngài sắp cho họ có thể giúp cho họ hiểu một cách gián tiếp những lời của Ngài mà vào giây phút này, họ đã không thể hiểu được: “Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm rốt hết, và làm người phục vụ mọi người”.

Đọc tiếp

Chúa Nhật XXIV Thường Niên – Năm B

 Bài Tin Mừng: “Datô” chính là chữ “Kitô”. Trong  BTM hôm nay, thánh Phêrô đã tuyên xưng Chúa Giêsu  : “Thầy là Đấng Kitô” (Mc 8,29). “Kitô” nghĩa là Đấng được Thiên Chúa xức dầu, là Đấng được Thiên Chúa sai đến, Đấng Thiên sai.

Đối với người Do Thái bấy giờ, chữ “Kitô” được hiểu là một ông vua, một vị tướng được Thiên Chúa sai đến, để đánh đuổi quân xâm lược Rôma, dành lại nền độc lập cho nước Do Thái. Chúa Giêsu không phải là người làm chính trị, làm quân sự; song là Đấng cứu thế xóa tội trần gian. Vì thế , Chúa mới bảo thánh Phêrô : Đấng Kitô là Đấng “phải đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng các kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại” (Mc 8,30).

Đọc tiếp