Ngày 12/05: Thánh Nêrêrô, Akilêô và Pancrasiô Tử Đạo
Hai thánh Nêrêô và Akileo là những binh sĩ, nhưng khi trở lại đạo các Ngài đã rời bỏ quân ngũ rồi sau đó đã lãnh triều thiên tử đạo. Câu chuyện tử đạo của các Ngài có lẽ đã là giả tưởng. Theo bản văn của đức giáo hoàng Damas, thì các Ngài đã sống dưới triều hoàng đế Nêrô. Chính thánh Phêrô đã rửa tội cho các Ngài. Được phái về phục vụ thánh nữ Đômôtilla, sau đó các Ngài cũng bị đi đày và được phúc tử đạo với bà chủ.
Một tài liệu khác cho rằng thánh Nêrêô và Akileo là lính cận vệ của chính Đức Giáo hoàng Damas.
Có người lại cho rằng thánh Nêrêô là con tinh thần của thánh Phaolô.
Như vậy các tài liệu về cuộc đời hai thánh tử đạo không được chắc chắn. Tuy nhiên, lòng tôn kính dành cho các Ngài rất cổ kính. Thánh đường lưu giữ hài cốt các Ngài ở đường Ardeatina đã được tái thiết tới ba lần.
Thánh Pancraxiô sinh tại Phrygia trong một gia đình danh giá giàu có. Nhưng cha mẹ Ngài mất sớm và ký thác Ngài cho ông cậu là Denis. Ba năm sau, Denis đến lập nghiệp ở Rôma. Chúa quan phòng đã xếp đặt để họ ở gần nơi trốn tránh của Đức Giáo hoàng Marcelionô trong cơn bách hại của Diocletianô và Maximianô. Cảm kích trước sự khiêm tốn, nhân hậu đạo đức cùng đức nhẫn nại của vị thánh Giáo hoàng, họ đã xin theo đạo và được đức giáo hoàng ưng thuận. Ong Denis chỉ sống thêm ít ngày sau khi trở lại. Nhưng Pancraxiô mới 14 tuổi, bị bắt sau khi ông cậu qua đời. Vì quen với cha Ngài Hoàng đế Diôcletianô đến gặp và dùng hết cách để đưa Ngài trở về với cuộc sống lương dân, Ngài đã can đảm trả lời nhà vua: Một Kitô hữu không màng tới của cải và thú vui trần thế. Họ chỉ ao ước những gia sản trên trời. Cái chết chỉ làm cho hạnh phúc của họ tới mau hơn. Ngài cứ hành hình tôi và đừng tìm cách bắt tôi thờ lạy các tượng thần làm gì.
Hoàng đế giận dữ ra lệnh chém đầu Ngài. Một phụ nữ đạo đức đã đến lấy xác Ngài và chôn cất ở đường Aurelia. Đức Giáo hàong Symmacho đã xây cất một thánh đường tại đây cho Ngài.
Thánh Pancrasiô, một trẻ mồ côi mười bốn tuổi, cũng sống vào thời gian này. Ngài có lẽ cũng bị giết chết cùng ngày với hai vị thánh trên. Pancrasiô không phải là người bản xứ Rôma. Người cậu trông coi Pancrasiô đã đưa ngài tới đó. Pancrasiô được chịu phép Thanh tẩy và trở nên môn đệ của Đức Chúa Giêsu. Dù mới chỉ là một cậu bé, nhưng Pancrasiô cũng bị bắt giữ vì lý do là Kitô hữu. Pancrasiô nhất định không chịu chối bỏ đức tin của mình. Vì vậy, ngài đã bị kết án tử hình. Pancrasiô bị trảm quyết. Pancrasiô là vị thánh tử đạo rất được sùng mộ và kính phục trong thời Giáo hội sơ khai. Người ta ngưỡng mộ Pancrasiô vì tuy tuổi đời non trẻ nhưng đã rất can đảm và anh dũng. Vào năm 514, người ta xây cất một ngôi thánh đường lớn tại Rôma để tôn kính thánh Pancrasiô. Đến năm 596, một vị thừa sai danh tiếng, thánh Augustinô Cantơbơri, đến đem đức tin Công giáo cho đất nước Anh. Ở đó, thánh nhân đã lấy danh thánh Pancrasiô để đặt tên cho ngôi thánh đường đầu tiên của mình.
Nguồn: Website Tổng Giáo phận Sài Gòn