Thơ: Trong Hoang Địa
TRONG HOANG ĐỊA (Lc 4, 1-13)
Jn.nvh
Thánh Thần đầy ngập bước chân đi,
Hoang mạc thênh thang gió cuốn ghì.
Bốn mươi ngày đêm Người lặng lẽ,
Mắt trầm sâu thẳm bóng từ bi.
Quỷ đến rỉ tai lời quỷ quyệt,
“Đá kia, thành bánh được chăng Người?”
Nhưng Lời Hằng Sống vang trong gió,
“Bánh chẳng là đâu, cội sống đời.”
Lại giơ quyền bính trên muôn nước,
Lấp lánh ngai vàng, vạn lối đi.
“Chỉ cúi đầu thôi, là tất cả!”
Người rằng: “Chỉ Chúa đáng tôn thờ.”
Rồi góc Đền cao, vực thẳm sâu,
Lời ma quỷ vọng, gió vương sầu:
“Hãy gieo mình xuống, trời che chở!”
Chúa phán: “Đừng thử Đấng nhiệm mầu.”
Hoang địa quạnh hiu, quỷ lặng rời,
Bóng tà luẩn quẩn, chực tung lời.
Nhưng trong cô tịch, Lời vang mãi,
Thập Tự ngời lên giữa đất trời!
Chúa Nhật I mùa Chay 2025